
CSPA (Child Status Protection Act) – thường gọi là Luật Khóa Tuổi trong di trú Mỹ. Đây là một quy định quan trọng giúp nhiều con cái của đương đơn chính không bị “quá tuổi” (aging out) và mất suất định cư khi hồ sơ đến lượt.
Tóm lược dễ hiểu:
1. Vấn đề “quá tuổi” là gì?
-
Trong luật di trú Mỹ, con cái phải dưới 21 tuổi mới được tính là “con phụ thuộc” để đi theo hồ sơ bảo lãnh.
-
Nhưng do thời gian chờ hồ sơ (priority date) có thể kéo dài nhiều năm, khi hồ sơ đến lượt thì con có thể đã hơn 21 tuổi, và nếu không có luật bảo vệ thì sẽ bị “rớt” khỏi hồ sơ.
2. CSPA – Cơ chế “khóa tuổi”
CSPA đưa ra cách tính lại tuổi hợp lệ của con:
Tuổi CSPA = Tuổi thực tế khi hồ sơ đến lượt
– Thời gian USCIS xét duyệt I-130 (hoặc I-140 nếu diện việc làm).
-
Nếu sau khi tính, tuổi CSPA vẫn dưới 21 → con vẫn được xem là “child” và giữ suất định cư.
-
Nếu tính ra trên 21 → con sẽ “quá tuổi”, phải tách hồ sơ riêng.
3. Điều kiện quan trọng
-
Con phải độc thân (unmarried).
-
Phải nộp đơn xin thị thực (DS-260) hoặc I-485 trong 1 năm kể từ ngày hồ sơ đến lượt (visa availability) thì tuổi CSPA mới được giữ.
4. Ví dụ minh họa
-
Con sinh ngày 1/1/2005.
-
Hồ sơ I-130 nộp ngày 1/1/2015, được chấp thuận ngày 1/1/2018 → thời gian xét duyệt: 3 năm.
-
Hồ sơ đến lượt (visa available) ngày 1/1/2026 → con đã 21 tuổi đúng ngày đó.
-
Tuổi CSPA = 21 – 3 = 18 tuổi → được khóa ở 18 tuổi → vẫn đi theo hồ sơ.
5. Ý nghĩa thực tế
Luật CSPA giúp hàng ngàn gia đình không bị chia cắt khi con vừa bước sang tuổi 21 đúng lúc hồ sơ đến lượt.

7. Kết bài, Luật CSPA – “khóa tuổi” – chính là chiếc phao cứu sinh giúp nhiều con em trong hồ sơ bảo lãnh không bị lỡ cơ hội đoàn tụ gia đình chỉ vì vài tháng hay vài năm chờ đợi. Tuy nhiên, cách tính tuổi CSPA và thủ tục đi kèm đôi khi khá phức tạp, nên gia đình cần theo dõi sát tiến trình hồ sơ và thực hiện đúng hạn. Nếu hiểu rõ và tận dụng đúng luật, bạn sẽ bảo vệ được quyền lợi cho con cái và giữ trọn vẹn cơ hội đoàn tụ tại Mỹ.